Tìm kiếm Blog này

Trang

Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Vài dòng tản mạn về Thơ- đời và người

...........
Nhân khi nghe bài pháp của DD Thich Thiện Xuân về Tướng Dụng Thể, vòng luân hồi của con người,

Trăm năm trước ta còn chưa có,
Trăm năm sau biết có hay không?
Đời người có có không không!
Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau.
..................
Ngoảnh đầu lại cuộc đời như giấc mộng,
Thành bại, được mất bỗng chốc hóa hư không!

Và nghĩ đến bài hát..." Cát Bụi" của Trịnh Công Sơn....
Cuộc đời: Thật...Giả....Hư...Thực....Mất Còn....và ..Vậy chúng ta hiểu và sẽ làm gì? làm thế nào để thoát khỏi vòng luẩn quẩn đó?
Các bạn đã có ai nghe chuyện về 2 vị tỳ kheo nói về con cá mắc lưới hay cái chết của con chó trên sa mạc chưa?
Hay đấy và ngẫm nghĩ đấy............

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Bài Thơ Đôi Dép


Bài Thơ Đôi Dép
(Sưu tầm)
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu đâu mà chẳng rời nửa bước
Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế sẽ trở thành khập khễnh
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những phút vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tư khắn khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt có đôi
Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc có một bên phải trái
Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bởi một bước đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
Cuộc đời ta mãi mãi chẳng xa lìa
Mất một chiếc, chiếc kia vào sọt rác
Hay cố lê bên những gì phế thải
Sống âm thầm nơi xó góc tối đen
Rồi ngày kia buồn chán không ánh đèn
Chiếc còn lại cũng ra đi vĩnh viễn
Ngày ra đi không một người đưa tiễn
Nhưng vui lòng vì gặp lại chiếc kia
Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa
Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc
Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc
Bước song hành một dạ đến ngàn thu

Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010

Thơ Tình- Biển của Xuân Diệu

Biển
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê ...

Bờ đẹp đẽ cát vàng
-- Thoai thoải hàng thông đứng --
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng...

Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi

Ðã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Ðến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt...

Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Ðể hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,

Ðể những khi bọt tung tráng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

Xuân Diệu

Bình luận về câu " Họa bì, họa hổ nan họa cốt, Tri nhân, tri diện bất tri tâm"

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

Tu Tâm


Thân tâm an lạc


* Nghệ thuật sống hạnh phúc

Người ta bảo ở bên Palestine có hai biển hồ.
- Biển hồ thứ nhất gọi là biển Chết. Ðúng như tên gọi, không có sự sống nào bên trong cũng như xung quanh biển hồ này. Cá không thể sống nổi với nước trong hồ và khi con người uống phải thứ nước trong hồ này thì cũng bị bệnh cho nên không ai muốn sống gần đó cả.
- Biển hồ thứ hai tên là Galilee. Ðây là biển hồ thu hút nhiều khách du lịch nhất. Nước ở biển hồ lúc nào cũng trong xanh mát rượi, con người có thể uống được mà cá cũng sống được. Nhà cửa được xây cất rất nhiều ở gần nơi này và vườn cây xung quanh tốt tươi nhờ nước của hồ này.
Thế nhưng điều kỳ lạ là cả hai biển hồ này đều được đón nhận nguồn nước từ sông Jordan. Nước sông Jordan chảy vào biển Chết thì nó đón nhận và giữ lại riêng cho mình mà không chia sẻ cho nên nước trong biển hồ Chết dơ bẩn và trở nên mặn chát. Biển hồ Galilee cũng đón nhận nguồn nước từ sông Jordan nhưng chảy tràn qua các hồ nhỏ và sông lạch, nhờ vậy nước trong biển hồ này luôn trong sạch và mang lại sự sống cho cây cối, muôn thú và con người.
Qua câu chuyện của hai biển hồ nói trên, người ta nhận ra được một định lý trong cuộc sống mà hầu như ai cũng đồng ý, đó là:
- Một ánh lửa được chia sẻ sẽ là một ánh lửa lan tỏa.
- Ðôi môi có hé mở nụ cười thì mới nhận được nụ cười đáp lại.
- Bàn tay có mở rộng trao gởi và ban phát thì tâm hồn mới tràn ngập vui sướng được.
Thật bất hạnh cho một người nào đó cả cuộc đời chỉ biết giữ mọi thứ riêng cho mình, sống ích kỷ và không có tâm hồn vị tha. “Sự sống” trong họ rồi cũng sẽ chết dần, chết mòn như nước trong biển hồ Chết mà thôi.


* Mười bốn điều tránh làm


1. Ðừng quên hy vọng vì sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại, ngay cả khi bạn bị bỏ rơi hay đau khổ.
2. Ðừng đánh mất niềm tin vào chính mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được thì bạn lại càng có lý do để cố gắng thực hiện thành công điều đó.
3. Ðừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại. Chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ “giàu có” trong cuộc sống của mình.
4. Ðừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua được.
5. Ðừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ, ở vào bất kỳ một khoảng thời gian nào đó trong cuộc đời.
6. Ðừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu vì đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.
7. Ðừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.
8. Ðừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn sụp đổ, vì cho dù trải qua kinh nghiệm về thất bại nhưng đây chính là dịp học hỏi kinh nghiệm để tiến bộ hơn lần sau.
9. Ðừng quên mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bạn.
10. Ðừng quên tìm cho mình một người bạn thật sự, bởi vì tình bạn chính là điều rất cần thiết trong suốt cuộc đời.
Cuối cùng, xin đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần đến hay có được, bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng để noi theo khi biết nhớ ơn tiền nhân.


* Mười bốn điều Phật dạy

Có 14 điều mà Phật Thích Ca dạy và đã được các vị học giả quốc tế sưu tầm từ chùa Thiếu Lâm, Hà Nam, Trung Quốc đem về giảng dạy tại nhiều đại học danh tiếng khắp thế giới. Ðó là:
1. Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình.
2.Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại.
3. Ngu dốt nhất của đời người là dối trá.
4. Bi ải nhất của đời người là ghen tị.
5. Sai lầm nhất của đời người là tự đánh mất mình (vong thân).
6. Tội lỗi lớn nhất của đời người là lừa mình, dối người.
7. Ðáng thương nhất của đời người là sự tự ti.
8. Ðáng khâm phục nhất của đời người ý chí vươn lên.
9. Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng.
10. Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe.
11. Món nợ lớn nhất của đời người là tình yêu.
12. Lễ vật lớn nhất của đời người là sự khoan dung.
13. Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là sự kém hiểu biết.
14. An ủi lớn nhất của đời người là sự bố thí.


* Tu tâm

Người xưa thường dạy dỗ con cháu nên săn sóc, nuôi dưỡng tấm lòng của mình (tu tâm) hàng ngày, hàng giờ, hàng phút, hàng giây. Có nhiều cách thực tập tu tâm ngay tại nhà riêng, ngay khi xếp hàng ở bưu điện hay chờ trả tiền ở chợ hay ngân hàng, nghĩa là bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu. Khi thực hành tu tâm như thế, chúng ta luôn nhớ làm những điều sau đây:
1. Thở chậm và điều hòa. Nếu có thể mỉm cười, dù bằng mắt hay chỉ nghĩ đến niềm vui trong lòng tức là để tâm hài hòa với mọi sự và mọi vật chung quanh.
2. Buông nhẹ hai vai xuống, thả lỏng thân thể cho mọi phiền muộn, những điều không may mắn chạy xuống chân, ra khỏi thân thể và tan biến vào lòng đất...
3. Ðể một cái lọ thủy tinh ở chỗ dễ nhìn thấy nhất. Mỗi lần đi ra hay đi vào nhìn thấy lọ thủy tinh thì nhớ nhắc mình bỏ những đồng tiền xu, tiền cắc vào đó và tâm niệm “tôi đóng góp số tiền này để có thể giúp đỡ những trẻ mồ côi, người già yếu hay những ai kém may mắn, vất vả, thiếu thốn trên đường đời...”

Sức Khỏe cho Ông chồng

Giúp chàng lấy lại phong độ 'yêu'
Áp lực công việc nặng nề khiến nhiều ông chồng mệt mỏi thú nhận ngày càng không thiết tha với “chuyện ấy”. Để giúp chồng lấy lại phong độ “yêu”, các bà nội trợ hãy trổ tài với các món ăn dưới đây:
- Đỗ trọng hầm đuôi lợn: Đỗ trọng, tục đoạn đều 20g, đuôi lợn 50g. Đuôi lợn rửa sạch, chặt khúc. Hai vị thuốc trên rửa sạch. Cho cả 3 thứ vào nồi, đổ nước, hầm tới khi đuôi lợn mềm nhừ, nêm gia vị là dùng được. Ăn liên tục trong vòng một tuần. Món ăn có tác dụng bổ thận tráng dương, tăng cường sức khỏe. Những người bị suy thận, di tinh, cơ thể suy nhược nên sử dụng.
- Lòng non lợn, ba kích hầm cách thủy: Ba kích 40g, lòng non 50g, gia vị đủ dùng. Ba kích rửa sạch, cắt mỏng hoặc băm. Lòng non rửa sạch. Nhồi ba kích vào trong lòng non, để vào bát đem hầm cách thủy, ăn liên tục trong vòng 7 ngày. Món ăn có tác dụng bổ thận tráng dương, ích khí huyết. Rất thích hợp với những người dương suy, di tinh, đau lưng, mỏi gối.
- Trứng gà chưng đông trùng hạ thảo: Đông trùng hạ thảo 5g, trứng gà tươi một quả, đường phèn đủ dùng. Đông trùng hạ thảo nghiền nhỏ, đem đánh với trứng gà và đường phèn, cho vào bát, chưng cách thủy. Ăn liên tục trong vòng 7 ngày. Những người cơ thể suy nhược, hay bị ra mồ hôi, đau lưng, di tinh, ngại “chuyện ấy” nên dùng.
- Gà nấu thận chó, thỏ ty tử: Gà giò 1kg, thận chó một đôi; thỏ ty tử, ba kích, câu kỷ tử đều 20g, rượu, gia vị đủ dùng. Gà làm sạch, bỏ nội tạng, thận chó làm sạch. Ướp gà và thận chó với gia vị, rượu, gừng trong vòng 30 phút. Cho các vị thuốc trên vào túi vải buộc kín. Cho tất cả vào nồi, đổ nước, hầm tới khi gà chín nhừ là dùng được. Ăn cả nước lẫn cái. Món ăn có tác dụng tráng dương bổ thận, ích tinh tủy. Những người bị di tinh, đau lưng, cơ thể suy nhược, lao tổn nên dùng.
BS Đào Minh Sơn, Sức khỏe và Đời sống

Bài học của con


MƯỜI BỐN ĐIỀU RĂN CỦA MẸ

1.- Kẻ thù lớn nhất của con là nó (vợ con).
2.- Ngu dốt lớn nhất của đời con là không hiểu ra được nó.
3.- Thất bại lớn nhất của đời con là không bỏ được nó.
4.- Bi ai lớn nhất của đời con là phải sống với nó.
5.- Sai lầm lớn nhất của đời con là quyết định lấy nó.
6.- Tội lỗi lớn nhất của đời con là nghe nó.
7.- Đáng thương lớn nhất của đời con là bị nó sai khiến.
8.- Đáng khâm phục lớn nhất của đời con là con vẫn chịu được nó.
9.- Phá sản lớn nhất của đời con là cuộc đời con đã mất trong tay nó.
10.- Tài sản lớn nhất của đời con là những thứ nó đang giữ.
11.- Món nợ lớn nhất của đời con là tờ giấy ly hôn.
12.- Lễ vật lớn nhất của đời con là sự hết lòng của con với nó.
13.- Khiếm khuyết lớn nhất của đời con là con không lấy được hai vợ.
14.- An ủi lớn nhất của đời con là thằng con trai nó đẻ ra.
Vợ nó thấy sai và dạy cho nó 14 điều khác. nó rất tâm đắc và dạy cho ta 14 điều khác.

1. Vợ dạy cho ta tính phục thiện. (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai trái cả)
2. Vợ dạy cho ta tính kiện nhẫn, chờ đợi không biết mệt mỏi (trong mọi trường hợp khi vợ đi chợ, vào siêu thị một chút hay đi gội đầu)
3. Vợ cho ta sức khỏe (tuyệt đối không cho hút thuốc lá, uống rượu, uống bia, đi chơi khuya với mấy thằng bạn cô hồn)
4. Vợ dạy cho ta sự tế nhị (không chê bai dù cơm khét, canh mặn…)
5. Vợ dạy cho ta sự lễ phép (đi thưa, về trình)
6. Vợ dạy cho ta sự rộng lượng (kiếm được bao nhiêu tiền đầu tư hết vào Vợ)
7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại gia (giao việc cho ta làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, mang vác)
8. Vợ dạy cho ta tính gọn gang, trật tự (chỉ được bày biện của riêng trong một góc tủ Vợ dành cho)
9. Vợ dạy cho ta sự công chính (ra đường cứ thẳng đường mà đi, không nhìn ngang, liếc dọc, nhất là chỗ có đông phụ nữ)
10. Vợ giúp ta trở thành người cha gương mẫu (thay tã, tắm rửa cho con, ru con ngủ, cho con bú, dạy con học…)
11. Vợ dạy cho ta biết giá trị của hai chữ tự do (mà ta nay không còn nữa)
12. Vợ dạy cho ta biết phấn đấu với nghịch cảnh (kìm nén nỗi niềm, muốn chết mà cứ đành phải sống)
13. Vợ dạy cho ta trở nên đứng đắn, sáng tạo (tìm và trả lời mọi câu hỏi đúng với điều vợ muốn nghe)
14. Vợ dạy cho ta biết phải luôn luôn ngờ vực, sẵn sàng bào chữa cho chính mình (trước những cái nhỏ nhất đều có thể nghi ngờ & với mọi lỗi trầm trọng đều chỉ là nhỏ nhặt khi có lý do xác đáng)

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Tự Tình Dưới Hoa-Đinh Hùng

Tự Tình Dưới Hoa
Đinh Hùng
Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi, không nói năng.

Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này ?
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.
Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Thương hàng gió núi động hàng mi.
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi -- Em nói đi.

Em muốn đôi ta mộng chốn nào ?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Chuyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: ngõ trúc đào.
Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
Nắng trong hoa, với gió ven hồ
Dành riêng em đấy. Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa.

Rồi buổi u sầu, em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời.
Vai kề một mái thơ phong nguyệt,
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười

Cô Hàng Xóm

Cô Hàng Xóm
Nguyễn Bính
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi! Bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên...

Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng?"
-- Không, từ ân ái lỡ làng,
Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao?
Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.

Mấy hôm nay chẳng thấy nàng,
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.
Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.

Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm.
Cô đơn buồn lại thêm buồn,
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng...
Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.

Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!

Ghen-Nguyễn Bính

Ghen
Nguyễn Bính
Cô nhân tình bé của tôi ơi
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.

Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai
Đừng hôn dù thấy cánh hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
Đừng tắm chiều nay biển lắm người
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức chẳng bay xa
Chẳng làm ngay ngất người qua lại
Dẩu chỉ qua đường khách lại qua.

Tôi muốn những đêm đông gía lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quẩn bên cô
Bằng không tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.

Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả
Cô là tất cả của riêng tôi.

Thơ Ngập Ngừng

Ngập Ngừng
Hồ Dzếnh
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: gớm, làm sao nhớ thế!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé.
Em tôi ơi, Tình có nghĩa gì đâu,
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa,
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Tôi sẽ trách -- cố nhiên -- nhưng rất nhẹ;
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa...

Thơ-Sứ Thần Tình Yêu- Họa Nhiên

Sứ Thần Tình Yêu
Họa Nhiên
Ai có thấy tình long lanh khoé mắt?
Mộng yêu đương tràn ngập cả hàng mi,
Hồn rung rung muôn điệu khúc tân kỳ
Đôi mắt đẹp nói lên lời hẹn ước

Bốn mắt nhìn nhau mà lòng như từ trước
Nhủ thầm nhau lời e ấp đôi câu ...
Nhủ thầm nhau e khó nói thành lời
Mượn đôi mắt làm sứ thần muôn thuở

Mắt long lanh là niềm yêu chan chứa
Mắt ngước nhìn là tha thiết cầu mong
Mắt giao thoa là hai kẻ một lòng
Chung ý tưởng sóng hồn dâng khoé mắt.

Bạn lòng ơi! đây tâm tình se sắt...
Yêu ngàn lần mà chẳng nói đôi câu
Bạn có nghe mắt nói cùng nhau?
Ngập ân ái mắt xanh rờn rợn sóng...

Mắt vẫn đẹp mà dâng sầu tê tái!
Hồn vẫn trong mà lệ vẫn còn vương,
Lệ tình ta đã cháy suốt đêm trường
Vơi chăng nhỉ hỡi tình thương chan chứa...

Thơ- Rượu và Tình

Nhân dịp đang xem một số VCD về phật giáo, thấy cũng hay, rất đỗi bình thường sao lại thấm thía và sâu sắc.
Nhưng trong những người nghe, mấy ai thấm nhuần và đi theo con đường của Đức Phật đã dạy? và cũng đôi khi có những kẻ nhân danh....
Hồi sau sẽ mạn đàm tiếp vậy...
Thấy hai câu thơ này hay và mình vốn dĩ là kẻ lãng mạn và đôi khi quá nhạy cảm nên cãm nó rất nhiều"
"Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh,
Say men tình muôn thủa vẫn còn say..."
Còn Tình đây là tình gì? có lẽ tình yêu chăng? không hẳn chí có nó, mà còn nhiều thứ tình nữa: Tinh người, tình bạn, tình vợ chồng, tình cha con,....
Đúng là...hỷ nộ ái ố đều có trong một đời con người.....